Hoài cảm

Đường xưa vắng bóng tri kỉ cũ
Thấp thoáng hàng cây khói trắng bay
Chớp mắt nhận ra việc đi mãi
Quay đầu ngoảnh lại vật đổi thay

Cuộc đời cuồn cuộn như dòng nước
Lôi kéo nhân gian những tháng ngày
Cảnh đây, người cũ giờ đâu mất
Còn ta lưu luyến giữa chốn này

dungdc40